Monday, September 30, 2013

Hạ Đê Nhát Kiếm


http://xemphim1biz.blogspot.com/2013/09/sang-giau-bat-nguoi-quen.html




Thế nhưng từ nay về sau đừng để Lạc đại thúc gặp mặt, nếu không... thì chớ trách ta chẳng khách khí. Cút!Chu Mộng Châu chỉ chờ có chữ ấy, nhìn lão bằng cái nhìn đầy thù hận, rồi quay người chạy vào rừng đào, trèo qua bức tường thành hậu lâm rồi cứ nhắm hướng ngoại ô thành Trường An mà chạy như điên như cuồng.Liêu Thứ trong thâm tâm bất mãn trước thái độ của Lạc Đại Xuân và Vân Thường, thế nhưng hắn không dám nói tiếng nào, đương nhiên là không dám trực ngôn sợ làm họ tức giận.Sau chuyện này bọn họ cũng chẳng vui gì luyện kiếm nữa, theo chân Lạc Đại Xuân trở vào nhà.Chu Mộng Châu ở trong Liên Vân Bảo này tợ như cô hồn dã quỷ, đi đứng nằm ngồi

xem phim tran chien cua nhung thien than



Lần này rời khỏi Hồ gia bảo, ra khỏi thành cứ cắm đầu mà chạy, chẳng được bao xa thì không còn nhận đường xá đâu là đâu nữa, đi chừng một canh giờ thì chân mỏi bụng đói.Nhìn thấy phía trước có vườn táo, trái đang ở độ còn xanh non, Chu Mộng Châu trèo lên cây trước hết chén một bụng no nê, rồi hái đầy một túi áo mới tụt xuống.Thằng bé cứ theo đường trước mặt mà đi vô định hướng, đột nhiên bên đường phóng ra một bóng người. Hắn nhìn lại đã nhận ra một lão hòa thượng vận cà sa vàng. Chu Mộng Châu chừng như nhìn ra lão hòa thượng đã
Load disqus comments

0 comments